Công ty cổ phần đầu tư VietHome

https://viethome.net.vn


Tôi vào nghề với đồng lương chỉ đủ ăn bánh mỳ và uống nước mía nhưng giờ đây là một Giám đốc kinh doanh

Người ta hay nói " nghề chọn người, chứ người không chọn nghề ". Thật sự tôi cũng không tin lắm, nhưng điều này lại xảy ra với chính bản thân tôi.

Người ta hay nói " nghề chọn người, chứ người không chọn nghề ". Thật sự tôi cũng không tin lắm, nhưng điều này lại xảy ra với chính bản thân tôi.

Tôi vào nghề môi giới như thế nào

Vào giữa năm 2007, tôi cầm trong tay tấm bằng tốt nghiệp công nghệ thông tin đi xin việc. Ước mơ thật đơn giản, tìm được một công việc IT ở một công ty nào đó. Có một công việc ổn định, có một mức lương đủ để lo cho bản thân.

Tôi nộp đơn khắp các công ty có nhu cầu tuyển dụng IT, rồi chờ đợi. Những ngày chờ đợi cứ kéo dài đăng đẳng. Và thật sự tôi cũng không biết xin nghề gì hơn ngoài nghề IT vì những cái gì tôi học chỉ phù hợp với nghề đó.

Rồi một ngày tôi nhận được một cuộc điện thoại mời đến phỏng vấn, thật sự tâm trạng tôi rất hồi hộp. Khi tìm được địa chỉ công ty thì tâm trạng tôi lại thất vọng, vì công ty xa nhà tôi đến hơn 20km. Trước giờ tôi chưa đi làm xa đến như vậy. Tôi nghĩ cứ bước vào phỏng vấn coi sao đã.

Phỏng vấn tôi là một vị Phó Tổng giám đốc công ty, ông có đôi mắt và gương mặt hiền hậu nên tôi cũng bớt phần nào lo lắng và căng thẳng. Sau khi nghe tôi trình bày về bản thân, mong muốn về công việc, ông bỗng đưa một lời đề nghị với tôi. Hay cháu chuyển qua làm sale bất động sản đi, lúc đó tôi nghe lạnh người và toát mồ hôi hột. tôi ấp úng: Thưa chú cháu không biết gì về kinh doanh cả và chưa bao giờ làm kinh doanh, mà lại kinh doanh bất động sản nữa. Những năm đó bất động sản là một khái niệm rất là xa vời và mơ hồ với nhiều người lắm. Vì thị trường bất động sản mới vừa hình thành trong trứng, nên không rõ ràng như bây giờ. Đó là một nghề rất là xa lạ với rất nhiều người.

Ông nở nụ cười hiền hậu, khuyên tôi: thì cháu cứ thử, nếu 2 tháng mà không hợp thì chú đưa cháu về làm IT. Tôi nghe hợp lý, thôi thì thử coi sao. Thế là tôi theo học nghề.

Những ngày đi học việc của tôi bắt đầu bằng chuỗi ngày gian khổ , nước mắt với đồng lương chỉ đủ ăn bánh mỳ và uống nước mía. Tôi còn nhớ những buổi học dưới dự án nắng chang chang không một bóng cây, những bài học huấn luyện về pháp lý phức tạp không thể nào nhớ nổi. Nhiều bạn bè của tôi trong khóa huấn luyện này rớt vì không chịu nổi sự khắc nghiệt của nó.

Rồi những tháng ngày đi học cực khổ cũng trôi qua, tôi mất 3 tháng để học kinh doanh và chuyên sâu về pháp lý dự án. Sau khi công ty chuyển tôi về chi nhánh, tôi cứ nghĩ sẽ được tham gia kinh doanh ngay, nhưng một lần nữa một gáo nước lạnh lại dội xuống tôi khi tôi nghe vị giám đốc kinh doanh thông báo tôi và những bạn chung khóa chỉ được thực tập mà không được bán hàng.

Thất vọng tràn trề, nhưng lỡ đâm lao đành theo lao. Tôi lại miệt mài xin đi theo những anh chị kinh doanh cũ để học nghề và kinh nghiệm. Sau 2 tháng thực tập tôi cuối cùng cũng được vào làm kinh doanh chính thức.

Đó là những ngày tháng tôi thằng trầm theo thị trường và theo từng dự án. Những ngày lang thang dưới cái nắng cháy da người, buổi chiều mưa ướt đẫm trực dự án sợ sấm sét đánh, những buổi tối rọi đèn pin cho khách hàng đi coi dự án. Đi làm về chén cơm nuốt không nổi.

Có những lúc thăng hoa thành công với đồng tiền rất lớn mà trong đời lần đầu tiên tôi kiếm được và có những lúc rớt nước mắt vì thất bại và muốn bỏ nghề.Vậy mà thắm thoát mười mấy năm đã trôi qua, nhiều lúc tôi không hiểu vì sao mình lại gắn bó với nghề này lâu như vậy.

Thành công đến khi bạn có đam mê

Có lẽ tôi hiểu điều đó hơn ai hết. Khi bạn tham gia nghề này, có những điều bạn sẽ không dễ dàng tìm thấy ở nghề khác. Sự chia sẻ với khách hàng, thuộc mọi thành phần trong xã hội. Những lời cảm ơn chân thành và coi bạn như người thân trong gia đình . Những kiến thức mà thực tế và khách hàng đem lại cho bạn rất vô giá.

Những giọt nước mắt của khách hàng khi không đủ điều kiện mua và vay nhà xã hội cứ ám ảnh lấy tôi. Những cọc tiền lẻ 5 ngàn, 10 ngàn của chị bán rau đem lên đặt cọc mua căn hộ khiến tôi rơi nước mắt. Những nụ cười sung sướng hạnh phúc của đôi vợ chồng trẻ khi lên nhận nhà làm tôi tự hào.

Từ đó tôi mới hiểu mình yêu cái nghề này biết bao nhiêu. Đem lại niềm vui, cơ hội cho biết bao nhiêu người. Đem lại cho khách hàng một mái ấm một ngôi nhà đúng nghĩa.

Giờ đây tôi ngồi với vị trí Giám đốc kinh doanh của một sàn bất động sản, nhìn lại những bạn sale mới vào nghề. Tôi lại nhớ tới tôi ngày xưa .

Tôi chỉ có một lời khuyên cho các bạn sale mới, bạn phải thật yêu nghề và đam mê bạn mới sống được với nó. Và quan trọng nhất là giữ được chữ Tín và chữ Tâm trong nghề, bạn phải luôn ghi nhớ nhé. Chúc các bạn thành công.

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây